Nghe lời cô Âm nói xong tôi lập tức chạy vào nhà về sinh tắm rửa, mọi chuyện xảy ra rất rối bời. Rõ ràng Long Minh Uyên đã chấp nhận cưới tôi, thì tại sao bắt tôi ăn thịt con rắn đó khiến tôi bị nguyền rủa.
Nếu ăn thịt con rắn không phải ý muốn của Long Minh Uyên vậy là ai đã nghĩ ra cách đó? Lúc này tôi chợt nhớ lúc con rắn tan biến cô Âm đột nhiên ôm lấy tôi không nức nở và không ngừng xin lỗi tôi. Nếu thật sự là cô Âm thì lúc đó tại sao cô lại làm thế, cô với con rắn đó có mẫu thuẫn gì mà có thể tàn nhẫn đến thế. càng nghĩ tôi càng cảm thấy lạnh sóng lưng.
Khi tôi rơi vào trầm tư suy nghĩ, thì tôi ngửi thấy một mùi rất hôi, cứ như cả trăm con chuột chết cùng một lúc, mùi hô nồng nặc đến muốn ngất đi.
Tôi lập tức đổ nước cô Âm cho vào bồn tắm và ngâm mình trong đó, Tôi rất hoảng loạn muốn bước ra ngoài thì giọng nói cô Âm từ ngoài cửa hét lên.
“ con tiếp tục ngâm mình trong đó cho đến khi mùi hôi đó biến mất”
Nghe thấy vậy tôi chỉ có thể tiếp tục ngâm mình trong bồn tắm.
“ cạch, cạch” tôi nghe thấy như có tiếng ai đó đang cố mở cửa sổ.
Tôi muốn bật dậy mặc quần áo nhưng cô Âm đã dặn phải ngâm tới khi mùi hôi biến mất. Tôi nhìn chằm chằm cửa sổ không dám rời mắt, trong lúc này người đầu tiên tôi nghĩ đến chính là Long Minh Uyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3727910/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.