Khi ánh sáng bình minh xua tan màn đêm lạnh giá, ánh nắng trải dài trên mặt đất như cho vạn vật khoác lên chiếc áo choàng, ánh nắng mặt trời luồn qua khe cửa sổ rọi thẳng vào mặt tôi.
Tôi dần dần mở, tối qua tôi đã ngủ rất say, lần đầu tiên tôi có cảm giác tinh thần thoải mái đầy sức sống.
Tôi ngồi dậy vươn trong đầu tôi xuất hiện hình ảnh của chàng trai đứng ngay đầu giường tôi đêm qua. Anh chính là Long Minh Uyên, tôi nhớ rất rõ lời anh nói mùng hai tháng hai sẽ đến cưới tôi. Tôi liền bật điện thoại kiểm tra thời gian, chỉ còn ba tháng nữa, Tôi rất hiếu kỳ Long Minh Uyên sẽ dùng cách gì để đến cưới tôi.
“Cóc - cóc” tiếng gõ cửa vọng tới
“ Hạ, con dậy chưa?” Cô Âm lên tiếng
“ dạ, con dậy rồi” tôi liền chạy đến nở cửa
cánh cửa mở ra, cô Âm dùng đôi mắt đầy lo lắng nhìn tôi. Quen biết cô Âm bao lâu nay, cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt đó thì chắc chắn tôi sẽ có chuyện xảy ra.
“ đêm qua Long Vương đến tìm con đúng không?” Cô Âm giọng nhẹ nhàng hỏi
“đêm qua có một chàng trai đến tìm con, anh ấy nói mùng hai tháng hai sẽ đem sính lễ đến cưới con.”
“ không được, con không thể gả cho hắn!” Cô Âm căng thẳng nắm chặt lấy cánh tay tôi
“ chuyện gì vậy cô?” Tôi trở nên hoang mang
“ Vào thời cổ xưa, Thôn ta có 1một tập tục mỗi năm đến ngày mùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3727909/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.