"Phàm linh đúng là ngu muội, chúng không hề biết rằng ngay cả thần linh chúng ta cũng không thể đồng thọ với trời cao."
Sinh tử (tứ)
Bi ai hệt như những hạt tro tàn nặng trĩu lấp kín cõi lòng. Thích Ẩn khàn giọng hỏi: "Nếu ta nói những chuyện này cho ca ta biết, bảo huynh ấy đừng đến Vô Phương chịu chết thì sao?"
"Con không thể nói với nó," Phục Hy nói, "Quy luật của thiên địa đều có ràng buộc, cho dù con có biết trước được tương lai cũng không thể mở miệng báo cho đồng bạn mình những việc sắp xảy ra. Dù con có cố gắng thay đổi thế nào, nhưng cuối cùng con sẽ phát hiện mọi sự nỗ lực của mình đều là dã tràng xe cát, và dòng chảy của số phận vẫn đang trôi theo hướng ban đầu của nó. Con à, con chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi trên con đường mà vận mệnh đã định thôi."
"Ông đã từng thử rồi, đúng không?" Thích Ẩn xoay mặt qua, nhìn chằm chằm vào đôi mắt vàng của vị thần này, "Ông nói ông cũng không thể thay đổi vận mệnh của người khác 'một cách dễ dàng', chẳng lẽ đã từng có tình huống vạn bất đắc dĩ khiến ông phá lệ sao? Đại thần, ông sửa mệnh ai?"
Phục Hy im lặng nhìn hắn, sau đó nói: "Ta đã thất bại."
Bạch Lộc ngáp một cái, lười biếng nói: "Không ngờ ông mà cũng phá vỡ đạo trời. Ông sửa mệnh ai? Tình cũ của ông à?"
Phục Hy hờ hững chuyển ánh mắt sang, ánh vàng lấp lánh trong đôi mắt của ông ấy. Vẻ mặt ông vô cùng bình tĩnh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964315/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.