Bọn họ chạy đến mộ thất gặp Diêu Tiểu Sơn trước đó, suốt một đường kinh sợ nhưng không gặp phải nguy hiểm gì, hai người đều mệt đến mức bở hơi tai, ngồi phịch xuống đất như một bãi bùn. Thích Ẩn xua tay nói nghỉ một lát, hắn thả Phương Tân Tiêu xuống, dựa vào tường thở hổn hển. Bắp chân của Vân Tri bị chuột rút, đầu gối rụng rời, trực tiếp ngã nhào xuống đất, Thích Linh Xu đè trên người hắn.
"Cứu mạng với, Hắc Tử, giúp một chút coi!" Vân Tri khàn giọng gào lên.
Tên này đúng là nỏ hết đà rồi. Thích Ẩn cạn lời, bò qua giúp hắn đỡ Thích Linh Xu xuống, hai người kề sát vai nhau nằm trên mặt đất thở dốc. Mộ thất đen kịt, khắp phòng tràn ngập hơi thở chết chóc im lặng, ở giữa có một cái hồ nước rất lớn, mặt nước âm u, sâu không thấy đáy.
"Có gì đó kì lạ." Thích Ẩn bỗng nói.
Vân Tri đau khổ, "Muốn chết hả?"
"Không rõ ràng lắm," Thích Ẩn quơ quơ tay trên mặt nước, cảm nhận được nhiệt độ, "Nước ở đây thông với Băng Hải Thiên Uyên, vốn dĩ phải lạnh như băng, tay đặt bên trên sẽ lập tức kết sương, còn giờ thì có vẻ nhiệt độ đã tăng lên rất nhiều."
"Kệ đi, nghỉ ngơi mười tức, sau đó lập tức chạy khỏi đây." Vân Tri nói.
*Một tức = một nhịp thở.
Thích Ẩn tán đồng, vội vàng nằm xuống, hai người vừa đếm vừa tranh thủ thời gian thở lấy thở để, đếm tới tức thứ năm, mặt nước âm u bỗng nhiên nổi lên vài gợn sóng.
Vân Tri kêu lên: "Có gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964241/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.