Tất cả mọi người bị dọa lui ra sau vài bước. Vân Tri nghiêng qua lắc lại mấy lần rồi đến cạnh Thích Ẩn, thi thể kia ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt chi chít lỗ như tổ ong, cái miệng đen xì há to, ngũ quan méo mó đông cứng thành biểu cảm kinh hoàng, tựa như đang bi thảm gào rống trong im lặng.
Gã không cắn người, chỉ bẻ tay mình ra sau lưng cào, cào đến mức lưng nát bấy. Thích Ẩn nhìn mà đau lưng, thứ kia loay hoay cả buổi trời, đột nhiên quay mặt lại bò về phía bọn họ. Mọi người đại kinh thất sắc, chỉ mình Vân Tri lớn gan, tiến lên một bước đá gã vào đầm lầy.
Thi thể giãy dụa trong đầm lầy, càng giãy càng chìm sâu trong đó, không bò lên được, cứ như vậy mà chìm xuống.
Mọi người sợ tới mức ba hồn bảy phách cũng bay mất, dù cho đã gặp qua yêu ma hình dáng đáng sợ, nhưng ghê tởm thế này là lần đầu thấy.
Thích Linh Xu nhíu mày nói: "Sau lưng gã có gì đó."
Thích Ẩn gật đầu, phỏng đoán chính là thứ kia đã cắn gã đến mức cả người lồi lõm, thứ kia không rõ lai lịch, chỉ e khó đối phó, đá hết bọn chúng xuống đầm lầy là biện pháp tốt nhất.
Mọi người chỉnh đốn rồi tiếp tục lên đường, trời đã sáng bửng, kết giới Thiên Khung lộ ra dưới ánh nắng. Kết giới đó cũng khác với Phượng Hoàn, hệt như một vầng hào quang rực rỡ, khẽ nhấp nhô như những con sóng giữa vòm trời xanh biếc. Nếu xem kĩ ánh sáng hắt ra từ các khe hở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-ma/964221/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.