“Cái tát này dành cho sự ác độc của thím. Người nhà với nhau, thím cũng hãm hại được, đúng là không phải người.”
“Chát.”
“Cái tát này dành cho lòng dạ đàn bà đê hèn của thím. Cùng phận phụ nữ, nếu không thể động viên, dìu dắt nhau khi làm dâu một nhà thì ít nhất đàn bà chúng ta cũng đừng dằn vặt nhau. Tôi chưa từng gặp người thâm độc như thím.”
“Chát.”
“Cái tát này dành cho một người chị đánh một đứa em mất nết.”
Tú ngã sõng soài xuống sàn. Cơn đau rát trên mặt khiến Tú nổi điên, quên cả sự khó chịu đang dày vò bản thân. Cô ta nhào tới, muốn túm tóc, cào cấu Ngân.
Ngân nghiêng người tránh né. Tú vồ hụt, ngã úp sấp xuống sàn.
Ngân bình tĩnh túm tóc Tú, kéo lên rồi dùng sức đập mạnh xuống sàn.
“Cốp.” Trán Tú chảy máu.
Máu chảy dọc xuống mũi Tú khi bị Ngân túm tóc kéo đầu lên. Ngân khụy gối đè lưng Tú, túm lấy một tay cô ta bẻ quặp ra sau lưng, kiềm chế động tác vùng vẫy dữ dội.
Tú thở hổn hển, nằm gục trên sàn, nghiến răng chất vấn. “Chị Ngân, chị làm cái gì vậy? Tại sao chị lại đánh em? Em đang rất mệt, hình như bị ốm rồi. Em không thích trò đùa này đâu. Chị buông em ra đi.”
Ngân tăng thêm lực túm tóc làm Tú hét lên đau đớn. Cô ta òa khóc nức nở.
Tiếng khóc đinh tai làm Ngân nhíu mày. Cô liếc nhìn cửa sổ phòng ngủ mở toang, cười khẩy.
“Ồ! Thím muốn gọi hết mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-duyen/2611536/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.