“Xin lỗi, em không nên quát bác.” Ngân kéo tay Đức nhưng bị hắn hất ra.
Ngân nhìn ra hắn đang giận dỗi, nhẹ giọng dỗ dành. “Bác ngồi dậy đi, đừng nằm ở sàn nhà, cảm lạnh đấy. Ngồi dậy rồi em… giúp bác.”
Tay Ngân bị ghét bỏ lần thứ hai. Cô nhướng mày, cố gắng không nhìn vào nơi to lớn sừng sững kia. Cô đột ngột đứng bật dậy, quay lưng đi thẳng. “Được, nếu bác không thích em ở đây thì em ra ngoài trước… Á!”
Đức chồm tới ôm chặt eo Ngân, kéo cô ngã ngồi xuống đùi hắn. Hai cơ thể kề sát nhau chỉ cách một lớp quần áo làm mặt Ngân đỏ rực.
Đức ôm Ngân vào lòng thật chặt. Hắn vùi mặt xuống cổ cô, dụi mặt vào làn da mát lạnh, tay sờ soạng xoa nắn vội vàng không theo khuôn phép. Hành vi của Đức đơn thuần là giải tỏa sự khó chịu, khô nóng trong người. Hắn không biết hành động của mình mang ý nghĩa gì. Giọng hắn ngày càng khàn, tiếng thở dốc bám vào da thịt Ngân.
“Tôi nóng lắm… khó chịu… Giúp tôi! Giúp tôi đi…”
Quần áo Ngân xô lệch theo động tác vồ vập, khao khát của Đức. Vật nóng cứng cọ xát vào đùi Ngân đầy vội vàng và ngô nghê.
“Đau… đau quá…” Tiếng rên nỉ non như động vật bị thương. Giọng nam trầm nhuốm màu tình dục làm không khí trong phòng tắm ngày càng nóng nực, bức bối. Hơi thở khao khát, kìm nén, khổ sở vì không thể giải tỏa của Đức lây nhiễm sang Ngân.
Ngân hít vào thở ra thật mạnh. Giọng cô nhỏ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-duyen/2611535/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.