Tiếng mắng chửi xung quanh nhỏ dần. Mọi người nhìn nhau khó hiểu.
“Này, nơi này ngay trước cổng bệnh viện tâm thần đấy.”
“Hóa ra…”
“Thật đáng thương…”
Các câu nói bỏ lửng. Giọng người nào cũng mang theo thương tiếc.
Người này nhìn người kia, cuối cùng xác định không ai bị thương, đưa ra cùng quyết định. Hiện tại là sáng sớm, chưa phải giờ cao điểm, xe cộ lưu thông vẫn còn thưa thớt, tai nạn do Đức lao ra giữa lòng đường không gây ra hậu quả lớn, không cần cố chấp truy cứu.
Người vội đi làm thì nhanh nổ xe máy chạy đi, người có thời gian thì tốt bụng giúp Ngân dựng xe máy vào vỉa hè, tránh gây ùn tắc giao thông.
Một bác gái lớn tuổi lắc đầu cảm thán. “Ngay cả người điên cũng sợ bị nhốt lại trong trại tâm thần. Rõ khổ!”
Lời nói đến từ người lạ đập vỡ quyết tâm của Ngân.
Cô lau nước mắt cho Đức, đỡ hắn ngồi lên vỉa hè.
Hai người ngồi bên nhau, cùng nhìn về cổng lớn của bệnh viện tâm thần. Bệnh viện vắng vẻ, không tấp nập như các bệnh viện khác trong thành phố.
Xe cộ lưu thông trước mặt ngày càng đông. Cuộc sống xô bồ luôn đi về phía trước, có mấy ai dừng lại dành một phút cho những người không tỉnh táo đâu.
Ngân ngồi đây vì không dám đưa Đức vào bệnh viện, không dám kích thích tinh thần của hắn.
Đức ngồi đây vì nghe lời Ngân, vì cô vẫn chưa vứt bỏ hắn lại tòa nhà to lớn kia lần thứ hai. Tay hắn siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-duyen/2611531/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.