Tiếng tát tai vang lên giòn giã, chấn động người trong phòng.
Tú bị vật ngửa ra giường, chân bị Ngân kìm kẹp không thể cử động, cổ bị bóp chặt không thở được. Tay cô ta vung vẩy cào cấu bàn tay đang siết chặt ở cổ.
Đức ngóc đầu dậy, phát hiện ra Ngân liền hét lên mừng rỡ. Hắn lồm cồm bò dậy, muốn đến gần cô thì bị bà Cẩm đẩy ngã.
Bà ta lao tới túm áo Ngân, lôi kéo để giải cứu Tú.
Ngân thụi khuỷu tay ra phía sau, đánh chảy máu mũi bà Cẩm.
Bà Cẩm tạo cơ hội cho Tú phản đòn. Cô ta vặn người muốn hất ngã Ngân xuống sàn.
Ngân ngồi hẳn lên nửa người dưới của Tú, tay túm tóc cô ta, đập thật mạnh xuống giường.
Giường rung lên rầm rầm.
Sự tàn nhẫn của Ngân làm bà Cẩm sợ xanh mặt. Bà ta ôm lấy Ngân từ phía sau, vừa lôi kéo vừa van xin. “Đừng đánh, đừng đánh. Con Tú đang có bầu. Chị muốn đánh muốn giết thì tìm tôi đây này. Làm ơn tha cho cháu trai của tôi.”
Cơn giận che mờ lý trí, Ngân như con thú bị dồn đến đường cùng, dùng hết sức bình sinh để cắn chết đối thủ. Đối thủ chưa chết thì chưa dừng tay.
Lần thứ hai bị đẩy ngã xuống sàn, bà Cẩm quay sang túm lấy Đức, đẩy mạnh hắn vào người Ngân, ra lệnh. “Nhanh, nhanh cản con Ngân lại đi! Chỉ cần là anh là nó sẽ không hung hãn đánh người nữa. Nó sợ anh bị thương.”
Đức ngã vào người Ngân, theo phản xạ vòng tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-duyen/2611528/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.