Ngải Đông Đông nhìn nhìn Chu Phóng một hồi rồi lúng búng gọi: “Chú ba.”
“Nghe giả trân quá mậy, gọi nhiệt tình lên xem nào.”
“Chú ba ạ.” Ngải Đông Đông lặp lại.
“Đấy, tiến bộ đấy, nhưng mà nghe chưa tình cảm lắm, mày thấy bé bi với Hâm Hâm gọi chưa, chú ba ơi chú ba à…” Chu Phóng bắt chước giọng bầy con nít làm Ngải Đông Đông phì cười.
“Gọi thế mới được, nào lại lại cho chú nghe thử đê.”
Thế là Ngải Đông Đông lại gọi lần nữa, lần này không đợi Chu Phóng ý kiến nó nói thật nhanh: “Thế là được rồi, em thấy thế là trôi lắm rồi!”
Chu Phóng cười khùng khục, ra vẻ ta đây bảo: “Ờ nghe sướng cả tai!”
Bấy giờ Ngải Đông Đông mới biết nó bị gã ghẹo, thế là nó dỗi không thèm nói chuyện nữa, Chu Phóng cắm cúi chơi hết ván điện tử rồi trả máy cho nó: “Sao, thấy chú mày siêu chưa?”
Ngải Đông Đông cầm máy điện tử xem thử rồi cười bảo: “Thế này ăn thua gì, đảm bảo em chơi được điểm cao hơn anh.”
“Thế thì mày thử đi.”
Ngải Đông Đông định bụng cho Chu Phóng một bài học nên nó chơi rất nghiêm túc, hết ván nó giơ máy ra cho Chu Phóng, gã nhìn điểm rồi chửi thề: “Cái đ.m!”
Ngải Đông Đông nằm phưỡn ra giường, đắc ý bảo: “Chơi mệt quá à, thôi thôi em đi ngủ đây.”
“Ai cho mày ngủ, dậy nhanh.” Chu Phóng lôi nó dậy: “Khai mau, mày biết chơi từ trước đúng không, làm gì có chuyện vừa học mà chơi siêu thế được?”
“Đời nào, trước em có biết chơi đâu, người ta thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-doc-than-vang-muoi/1793578/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.