Giọng Chu Cương vang lên thật trầm mà sôi nổi: “Vừa xong chú đứng ở cửa nhà tắm nghe thấy mày bảo… mày bảo đêm nay mình nằm chung chăn, muốn làm gì thì làm…”
Ngải Đông Đông cười khan vì ngượng, rồi nó giật nảy mình, bàn tay Chu Cương đột ngột mò mẫm trên ngực nó, suýt nữa thì trúng hai cái hạt đậu của nó. Ngón tay gã chậm rãi mơn trớn: “Sao, mày nói thử xem, mình sẽ làm gì?”
Lồng ngực Ngải Đông Đông càng lúc càng phập phồng kịch liệt, thình lình nó “Ư” lên một tiếng đồng thời rướn căng thắt lưng, ngón tay Chu Cương khẽ bóp cái hạt rắn đanh của nó, gã giật mình phì cười: “Đ.m, sao nhạy quá vậy?”
“Ba nuôi… ba đừng… a…”
Chu Cương đúng là thứ lưu manh, lúc này gã như phát hiện ra vùng đất mới, gã hăm hở nặn nặn bóp bóp, mới được vài cái thì Ngải Đông Đông bắn. Chỉ bị bấm đầu ti thôi mà cũng cực khoái?? Chu Cương sống ngần này tuổi mới gặp thế này lần đầu, gã giơ tay bật đèn, trợn mắt nhìn Ngải Đông Đông nằm đó thở dốc, mặt nó ửng hồng, toàn thân bừng bừng rạo rực, hai cái núm trên ngực cương đỏ như máu.
“Cái đi.t, hứng thật.”
Giọng điệu Chu Cương còn đâu tí gì nghiêm túc, lúc này gã quả thực không khác gì một tên lưu manh mười tám đôi mươi, gã thở ra một câu hết sức thô lỗ lại rất đàn ông làm Ngải Đông Đông nghe mà nhũn nhẹo cả người, nó thẹn thùng cuộn mình lại, thứ vừa bắn ra dây đầy chân nó. Chu Cương nhìn nó mà nghe máu rần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-doc-than-vang-muoi/1793549/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.