Chỉ một giây ngay trước khi Trịnh Dung phát điên, thình lình có tiếng người vang lên từ phía ngoài cửa: “Ngải Đông Đông.”
Ngải Đông Đông đã nhảy vọt sang một bên chực tránh đòn của Trịnh Dung, nó quay ngoắt lại thấy Chu Cương đứng đó với đôi dép lê lệt xệt dưới chân, gã nhìn nó và Trịnh Dung rồi hỏi: “Lề mề gì ở đấy đấy?” Ngải Đông Đông thấy như gặp vị cứu tinh, nó vội vàng chạy lại với gã.
Lúc này Trịnh Dung cau có lên tiếng: “Anh Chu đến đúng lúc lắm, thằng oắt này vừa nói gì anh nghe hết rồi phải không? Lần này thì đừng bảo em nói oan cho nó nhé.”
Chu Cương vừa định đáp thì Ngải Đông Đông đã cướp lời: “Ba nuôi thấy không, nó cố tình ngáng chân con làm con đánh rơi vỡ cả chậu! Đây người con ướt hết đây này.”
Vậy là Chu Cương bảo: “Ướt thì về thay áo đi chứ làm gì nữa.”
Ngải Đông Đông sửng sốt, nó nhìn nhìn Chu Cương, lại nhìn nhìn Trịnh Dung, thấy thế Chu Cương xẵng giọng gắt: “Có đi không hả?”
“Dạ.” Ngải Đông Đông đành lủi thủi đi về, đi được một quãng nó lại lén lộn trở lại, muốn rình thử xem Chu Cương định giải quyết sự việc thế nào.
Dè đâu Chu Cương cứ như có mắt sau gáy, nó vừa xí xớn gã đã quay phắt lại trợn mắt với nó, nó sợ quá cúp đuôi chạy thẳng.
Thấy Ngải Đông Đông đã chạy mất Trịnh Dung tức muốn nổ phổi, gã dằn dỗi với Chu Cương: “Mẹ kiếp tốt xấu em cũng là quản giáo ở đây, nó làm nhục em thế anh bảo em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-doc-than-vang-muoi/1793548/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.