Do ngủ quá sớm nên hôm sau trời chưa sáng Lâm Lang đã tỉnh. Đêm qua dường như cậu mơ vài giấc mộng, cuối cùng đang thời khắc nỗ lực tranh thủ mấu chốt đầy kinh tâm động phách thì chẳng hiểu sao lại bừng tỉnh. Có vẻ người nọ không hề ngủ, hắn lập tức sáp qua hỏi: "Thức rồi à?"
"Hả?" Lâm Lang mơ mơ màng màng híp mắt, trên mặt còn hiện rõ nét lờ đờ nửa tỉnh nửa mê: "Tôi nằm mơ, mơ thấy một sư phụ dạy tôi học khinh công, đến lúc sắp học xong thì sư phụ đột nhiên mắng tôi ngốc, muốn khai trừ tôi." Trong lời nói tựa hồ vẫn chưa hết hoảng hồn: "Không được, tôi phải nằm mơ tiếp để xin sư phụ thương tình."
"Mơ tiếp?" Hàn Tuấn bỗng bật cười: "Em có cả bản lĩnh này cơ à?"
"Có có có, anh đừng quấy rầy tôi." Dứt lời, Lâm Lang lại vùi vào chăn, che kín đầu, nhưng mới một chốc đã đỏ mặt ló đầu ra: "Anh... anh... xách thứ kia của anh cách xa tôi một chút."
Hàn Tuấn sớm đã khó nén cảm xúc, bèn đè lên, thở dốc bảo: "Lâm Lâm thật đáng yêu, để tôi hôn em nào."
Lâm Lang thẹn quá hóa giận, đạp ngay một cước: "Cứ sáng ra là động dục, lần nào anh chả nói chỉ hôn thôi, nhưng có khi nào anh tuân thủ chưa?"
Mặt Hàn Tuấn thế mà đỏ ửng, vùng bụng rắn chắc hơi phập phồng, Lâm Lang túm chặt lưng quần, khẩn trương nói: "Anh mau về phòng mình đi, bằng không tôi giận thật đấy."
Hắn vừa ấm ức vừa bất an, xoay đi bảo: "Tôi... tôi không đụng em nữa, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-dan-ong-xau-xa/470658/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.