Nhạc Tuấn Trúc không nói nữa.
Vừa lúc hai người cũng tới trước cửa phủ, hắn đưa sách lại cho nàng, sau đó không quay đầu lại mà vào phủ.
Chỉ là biên độ xoay người có chút kịch liệt, làm cho vạt áo theo gió bay lên phất vào tay Tiết Đông Mai, giống như đang thông báo tâm trạng của chủ nhân.
Trong lòng nàng có chút bất mãn mà đi qua, nhưng rốt cuộc cũng không dám nói gì, quyết định về sau ở trước mặt Nhạc Tuấn Trúc không nhắc tới chuyện này là được.
Vào phủ đi qua phòng khách tới hậu viện, Trần Phương Ngọc đang ở trong phòng, cùng nha hoàn đang chọn cái gì đó.
Nhìn thấy hai người bước vào, nàng vui vẻ vẫy tay, "Đoàn Đoàn tới đây, ta tìm không ít quần áo mới cho con."
Nhìn thấy Tiết Đông Mai trong tay đang ôm sách, thở hổn hển, mà con trai nhà bà thì ung dung chắp tay sau lưng đi qua phòng trước, Trần Phương Ngọc nhìn Nhạc Tuấn Trúc nói, "Tuấn Trúc! Con đứa nhỏ này thật là, sao lại không cầm giúp cho Đoàn Đoàn. Đi, lấy những đồ vật này đưa vào phòng con bé đi."
Bà cầm lấy sách, đưa lên tay Nhạc Tuấn Trúc.
Tiết Đông Mai không kịp ngăn lại, thật khó để nói vừa rồi nàng với Nhạc Tuấn Trúc cãi nhau một trận, lúc này hắn còn đang giận mình chứ.
May mắn thay Nhạc Tuấn Trúc nhận lấy sách, cũng không từ chối, bước chân về hướng phòng nàng.
Trần Phương Ngọc đi tới, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tiết Đông Mai, "Ôi chao, thuốc của ta đúng thật là thần kỳ, con vừa mới ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tieu-truc-ma/1052878/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.