"Vết thương của người đáng lẽ ra đã lành rồi, nhưng người lại cứ không yêu thương chính mình, biết rõ thương thế chưa tốt còn chạy đến Vạn Xuân Lâu uống say mèm, xem ra Lâu chủ thật sự không cần cái thân này nữa rồi, đáng tiếc nha, người có tra tấn chính mình thế nào thì người nên đau lòng cũng chẳng hề đau lòng tí nào." Độc Lang Trung thở ngắn than dài.
Lai Phúc Lai Bảo nghe mà thái dương đổ đầy mồ hôi, Độc Lang Trung này thật là cái hay không nói lại nói cái dở, xát muối lên vết thương của Vương gia bọn họ.
Nhưng mà Lai Phúc với Lai Bảo đều cảm thấy Độc Lang Trung nói cũng có lý, Vương gia tự tra tấn mình như vậy có ý nghĩa gì chứ? Vương phi lại vẫn hận Vương gia thấu xương.
Chưa chọc cho Vương gia bọn họ một đao là còn hiền đó.
Lâu Duẫn nhắm hờ mắt: "Ngươi chán sống rồi hả?"
Độc Lang Trung căn bản không sợ hắn, ba lần bốn lượt quấn lại miệng vết thương, sau đó vỗ tay một cái, đứng dậy nói: "Lâu chủ tức tối thuộc hạ cũng chẳng được việc gì, người có tức một vạn lần thì Vương phi cũng không tha thứ cho người đâu."
Độc Lang Trung vẫn luôn cảm thấy Lâu Duẫn thật mâu thuẫn, đứng dưới góc độ người Liễu gia, Lâu Duẫn quả thực là hỗn đản, hắn không yêu Liễu Ngân Tuyết nhưng lại sống chết muốn giữ Liễu Ngân Tuyết bên người, kiên quyết không hòa ly, đây đâu phải chuyện người làm, nên Độc Lang Trung trước sau đều cảm thấy nhát kiếm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-the-tu-benh-tat/2692749/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.