Chớp mắt đã hết năm ngày Đại liễm (1),tướng quân phủ vốn túc mục trang nghiêm nay bị bao lấy bởi một tầng không khí u ám vô hình.
(1) Nhập liệm: Còn gọi là Trang liễm, đặt người chết vào trong quan mộc. Là thời gian chờ để đặt người chết vào quan tài. 3 ngày sau khi mất gọi là Tiểu Liễm, năm ngày là Đại liễm.
Các quan viên tiến nườm nượp tiến vào tế bái không dứt, Thẩm Tương Uyên chỉ lạnh mặt đáp lễ.
Diệp Thê là tướng quân phu nhân, đương nhiên phải có mặt, nàng đứng bên cạnh phu quân một thân bạch y nhẹ nhàng, mộc mạc, dung nhan thanh tú, càng làm nổi bật nét thâm trầm cùng bộ huyền y nặng nề trên người chàng.
Hôm nay chàng không còn phải ngồi xe lăn nữa, tư thế oai nghiêm, dáng người thẳng tắp như cán bút, như thể trời có sập xuống con người này vẫn cao ngạo, hiên ngang như thế.
Nàng vụng trộm liếc nhìn nhìn chàng, Thẩm Tương Uyên hai mắt nhìn thẳng khách nhân, chưa từng cho nàng dù chỉ ánh nhìn lướt qua.
Người khách cuối cùng đã rời đi, thời gian không có sớm, ánh nắng cuối cùng đã tắt, cửa phủ nặng nề khép lại, cài then gỗ chắc chắn.
"Thiếu gia, người muốn dùng bữa tối chưa?" Phúc Vinh hỏi.
"Các người dùng đi." Thẩm Tương Uyên nâng tay ấn ấn phần cổ và gáy vài cái, lộ rõ vẻ mệt mỏi, bả vai hơi rũ xuống.
"Tướng quân thì sao?" Diệp Thê biết chàng vô cùng mệt mỏi, đôi mắt cũng bị tiền giấy hun đến mức hằn lên tơ máu.
"Không cần." Rốt cuộc chàng cũng quay lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-tham-tuong-uyen/1014381/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.