Trong phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ cả tiếng cánh hoa đào rơi chạm xuống đất.
Trên bàn tiệc không chỉ có phu thê Thừa tướng còn có mấy vị thúc thúc, thẩm thẩm của Phù Dữu cũng đang ngồi cùng dùng bữa. Lúc này, không ai là không há hốc miệng, ngay cả đôi đũa ngọc trên tay cũng không biết nên cầm tiếp hay đặt xuống.
“Con, con lặp lại lần nữa?”
Phù Tòng Nam lấy lại tinh thần, đôi tay run rẩy của ông chỉ về phía nàng.
“Con muốn… Con muốn làm gì?”
“Con muốn gả cho tiên sinh!”
Âm thanh giòn tan của tiểu nương tử đáp lại, tựa hồ nàng thật sự không biết mình vừa nói ra lời đại nghịch bất đạo gì.
“Nói năng hồ đồ!”
Phù Tòng Nam vỗ bàn một cái nặng nề, ông bị nàng làm tức giận đến mức râu ria đều vểnh lên.
“Con không cần ăn bữa cơm này nữa, đi vào trong từ đường phía Đông quỳ xuống suy ngẫm cho ta!”
Đây gần như là hình phạt nặng nhất nàng từng nhận từ bé đến lớn. Nhưng tiểu cô nương chẳng hề sợ hãi chút nào, vẫn ngồi yên vững vàng tại chỗ, hơn nữa còn nắm chặt lấy cánh tay người ta không chịu buông.
Nhưng chỉ một giây sau, cánh tay kia lại rút ra khỏi từ trong tay nàng.
Nàng mở to đôi mắt trong veo nhìn sang, chỉ thấy cánh tay mà mình vừa ôm lấy bỗng cứng đờ giữa không trung, cứng nhắc đến mức không hề động đậy, như thể chủ nhân của nó đã hoàn toàn quên mất cách điều khiển, chỉ để mặc nó rủ xuống như ba xâu cá khô nàng từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-thai-pho-giang-ham-ngu/5056412/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.