Hôm sau, từ trên xuống dưới phủ Thừa tướng đều dậy từ rất sớm, nhìn còn long trọng hơn so với ngày đầu năm mới.
Hành non trên thớt là do Vương ma ma khi trời còn chưa sáng đã tự tay đến vườn rau nhà mình ngắt lấy, sương sớm mát mẻ được treo đầy ắp trên hành lá. Thịt bò ướp trong chậu hoa lê là do Mộc Lan chạy tới cửa tiệm thịt đứng đầu tự mình trông coi, tận mắt nhìn chủ quán cắt miếng thịt mới nhất mang về.
Bánh ngọt lót bụng trước bữa cơm là dùng số tiền lớn đặt làm theo yêu cầu từ cửa hàng Tô gia, sẽ ra lò trước giờ Ngọ một khắc sau đó sẽ được thúc ngựa giơ roi đưa đến quý phủ. Trà xanh giải ngấy sau bữa cơm là do Nhị thẩm mang trở về lúc bà ấy về nhà mẹ đẻ ở Giang Nam, có nha hoàn bẻ nửa bánh trà để pha thử, nước trà xanh biếc như sóng trông rất đẹp mắt.
Phù Dữu chọn chiếc váy anh đào hồng, viền váy được thêu thêm trân châu sáng mắt nhất, nàng nhảy tới nhảy lui trong sân như đóa thược dược đỏ, hết nhìn cái này lại nhìn cái kia, không khỏi cảm khái sự phô trương của cha mẹ.
Luận đạo đãi khách vẫn là phải nhìn phủ Thừa tướng!
“Tiểu nương tử đừng nhảy nữa.”
Mộc Lan mang chậu Tây phủ Hải Đường đi vào trong, thấy nàng nên trêu ghẹo nói.
“Thái phó đại nhân sắp tới, người phải đi chuẩn bị đón khách.”
“Các ngươi đã dọn dẹp bên trong xong chưa?”
Cái đầu nhỏ của nàng thò vào hướng trong phòng để dò xét, dù nàng gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-thai-pho-giang-ham-ngu/5056411/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.