Ồn ào một trận như vậy, bữa tiệc sinh nhật cũng trở nên vô vị, sau hai lượt rượu thì tàn tiệc.
Cha mẹ đang trò chuyện với vài vị thúc bá mà nàng quen biết, Lý Càn Cảnh dường như đã bị Hoàng hậu gọi đi ngay khi bữa tiệc kết thúc. Phù Dữu cố gắng giữ quy củ bước ra khỏi điện, cho đến khi cách xa tiếng ồn ào náo nhiệt trong điện, gió lạnh ban đêm thổi qua mặt, lập tức thổi bay đi cảm giác khô nóng trong lòng nàng.
Nàng đứng tại chỗ nhắm mắt lại, dang rộng hai tay hít thở không khí trong lành, miệng không khỏi phát ra tiếng thở dài.
Thật thoải mái!
Vừa yên tĩnh lại mát mẻ, từ sáng sớm dậy chuẩn bị đến yến tiệc lúc hoàng hôn, cả ngày nay nàng chưa lúc nào thoải mái đến vậy!
“Cẩn thận cảm lạnh.”
Giọng nói trong trẻo vang lên bên tai, Phù Dữu lập tức mở mắt ra, quay đầu nhìn thấy người tới, nàng nhất thời nhảy nhót: “Tiên sinh!”
“Ừ.” Giang Hoài Chi ấm áp đáp, ánh trăng sáng tỏ hắt nhẹ lên gương mặt hắn, tăng thêm vài phần trong trẻo tuấn tú: “Đêm đã khuya rồi, sao còn chưa về?”
Nàng ngước khuôn mặt nhỏ lên cười ngọt ngào, hiện tại nàng mới cao đến bả vai hắn: “Ta muốn về, nhưng cha mẹ còn chưa nói chuyện xong!”
“Vậy vào điện chờ đi, gió hơi lớn.”
“Bên ngoài mát mẻ!” Phù Dữu đứng bên cạnh hắn, ngửi mùi tuyết tùng như có như không, ma xui quỷ khiến nàng nhõng nhẽo: “Không muốn đợi, tiên sinh đưa ta trở về được không?”
Lời vừa ra khỏi miệng, nàng lập tức cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-thai-pho-giang-ham-ngu/5056394/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.