10.
Vừa đốt hương lên, Tề Gia Trinh liền như quỷ đói mà bay tới.
Tiếp đó tôi thấy làn khói bay chầm chậm trong lư hương, từ từ tụ lại thành một hàng, bay cuồn cuộn về phía hắn không ngừng.
“Tề gia đông người như vậy, lẽ nào không ai thắp hương cho chàng?”
Mùi khói lửa dường như làm âm thanh của Tề Gia Trinh thêm phần ấm áp.
Hắn nửa đùa nửa thật trả lời: “Đã bảo rồi, ta chỉ hút hương của phu nhân ta đốt thôi.”
“Oanh ca yến hót bên ngoài, Tề mỗ ta đều chẳng buồn liếc một cái.”
Ù ôi.
Lại còn oanh ca yến hót cơ đấy.
Tôi đảo mắt lườm một cái, mặt đầy khinh bỉ.
Tôi thấy là anh biến thành quỷ rồi nên chẳng ai thèm quan tâm thì có!
Thời gian thoáng cái đã đến lúc ăn cơm tối.
Băng qua sân trong, tôi nghe thấy bọn nha đầu câu được câu chăng kể mấy chuyện gần đây.
Nào là Tề Nhược Tuyên trêu chọc con gái nhà lành nên bị đánh gãy chân.
Nào là mẹ ruột hắn ta Triệu di nương mời một vu y nổi tiếng đến xem bệnh cho hắn.
Tôi âm thầm siết chặt nắm tay.
Tốt nhất là khiến thằng chó con Tề Nhược Tuyên kia cả đời không bò dậy nổi mới tốt!
Bước vào phòng ăn,
Vừa mới ngồi xuống, lão phu nhân liền mẫn cảm khụt khịt mũi.
“Con đốt hương à?”
Tôi gật đầu.
Bà lại hỏi, “Đốt cho Gia Trinh?”
“Vâng.”
Trong mắt lão phu nhân bừng lên ánh sáng.
“Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-quy-cong-tu/2741985/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.