Hôm nay là lễ thôi nôi của cậu năm nhà quan tri huyện Sa Lệnh, quan ông mở tiệc khoáng, cả làng già trẻ giàu nghèo đều được đến dự, dân chúng Sa Lệnh vui vẻ không ngớt. Trên khoảng sân rộng nhà tri huyện bày ba, bốn bàn tiệc lớn, năm, sáu bàn tiệc nhỏ, mâm cổ heo gà vịt ngỗng xa hoa, phung phí. Tiếng kèn trống í ới hòa cùng tiếng con hát ngâm nga. Trên những bàn tiệc lớn, các quan ông, nhân sỹ ngâm thơ mời rượu, trên các bàn tiệc nhỏ, các quan bà cùng gia quyến cười đùa rôm rả, thật là một ngày vui hiếm thấy. 
Cậu năm Khôi là trông ngóng nhiều năm của quan ông, quan bà, tuy bên trên cậu còn có một người anh lớn, nhưng cậu lại là đứa con trai duy nhất của quan tri huyện, ấy là vì sao? Bởi lẽ cậu là con trai độc nhất của bà cả, là đích tôn nhà họ Huỳnh, chỉ có cậu mới được ghi tên vào gia phả, nhận ơn đức tổ tiên. Vốn nói kẻ giàu có quyền thế đều năm thê bảy thiếp là điều hiển nhiên nhưng được bước vào nhà lớn, được ghi vào gia phả, được gọi là bà, là mợ lại chỉ có một. Thế những người vợ lẽ thì sao? Họ sống ở viện bên ngoài nhà chính, gọi là dì nhỏ, con cái đẻ ra tài hoa xuất chúng, làm rạng danh dòng họ thì được ghi vào dưới danh nghĩa bà cả, người tầm thường hay ngu dốt đần độn thì không được nhắc đến. 
Quan tri huyện ngà ngà say, tay nâng một chén rượu bằng sứ Thanh, chỉnh đốn vạt áo giao lĩnh sậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nam-nhan-benh-lai-la-phuc-cua-ta/2895113/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.