- Nào nào, mau kể cho ta nghe, con đến đó đã thấy những gì, phủ Lợi Bồng thế nào, to không? đẹp không? - Mẹ ta cầm lấy tay ta, hớn hở hỏi, trông sắc mặt bà rạng rỡ ta không khỏi vui mừng, bèn dùng giọng điệu trẻ con vui vẻ nhất mà nói. 
- To lắm mẹ ơi, trong sân đầy hoa là hoa, còn có một cái hồ lớn, trong hồ nuôi một bầy vịt. Sảnh đãi tiệc ấy à, to bằng năm sáu căn phòng của con cộng lại, đồ ăn thì khỏi nói, thơm ngon vô cùng, con ăn 2 cái đùi vịt, chị Yên lại gắp thêm mấy phần gà. 
- Con heo tham ăn này! -Mẹ ta đánh nhẹ vào tay ta, cười nói - Cô chiêu Yên đối với con thật tốt, số cô ấy cũng thật tốt. Không biết con gái mẹ còn có dịp nào ra ngoài dạo chơi không! Đi nhiều một chút chính là biết nhiều hơn một chút. Ngày ta còn trẻ ấy à, tuy không đi được xa nhưng cũng có bạn bè ở khắp châu. Tết đến còn có thể du xuân, đạp thanh, hội làng đến còn có thể xem múa rối, hát tuồng chèo. 
Ta dường như thấy được nỗi tiếc nuối quá khứ cùng xót thương cho ta trong mắt của mẹ. Bà xoa đầu ta, ngẩn ngơ buông một câu không đầu không đuôi: 
"Chớ ham ngồi mũi thuyền rồng 
Tuy rằng tốt đẹp nhưng chồng người ta 
Chớ tham vóc lĩnh trừu hoa 
Lấy chồng làm lẽ, người ta giày vò" 
Sau tiệc tùng lại là những ngày đi học bình thường.Tuy nhiên nàng Yên đến lớp lại có sự thay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nam-nhan-benh-lai-la-phuc-cua-ta/2895097/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.