Hôm nay trên công đường có một gã mặt mũi bặm trợn dắt vợ cùng nhân tình đến, hò hét một trận, kẻ khóc người la làm quan ông đinh tai nhức óc. Rối loạn một hồi, tan làm về nhà, lại chứng kiến một hồi rối loạn. Huỳnh Văn Hậu người vẫn đang mặc bào phục trơn màu biếc (cấp ngũ phẩm),vừa đi đến hành lang nhà chính, đã nghe tiếng khóc nỉ non của dì Hằng. Ông đẩy cửa bước vào, thì thấy quan bà đang uy nghiêm ngồi trên ghế, dì Hằng quỳ bên dưới, mi mắt đỏ hoe, dì vừa nhìn thấy quan ông, tiếng lớn tiếng khóc 
- Có chuyện gì? - Ông cởi mũ phốc đầu cánh chuồn đưa cho thằng hầu Điền, ngồi xuống ghế bên cạnh quan bà 
- Không có gì, chút chuyện ghen tuông đàn bà, tôi chỉ đang dạy bảo em tư - Quan bà đang định kết thúc chuyện này, hầu hạ quan ông dùng bữa trưa, dì Hằng liền nhìn ông ấm ức 
- Ông ơi! Ông thương em, ông hiểu em, em tính cách yếu đuối thực không có lòng ghen ghét gì chị ba, bà lại không tin, phạt em một tháng tiền chi tiêu, bắt em đóng cửa suy nghĩ! - Dứt câu, dì ta khóc rấm rức. Lòng quan ông như mềm hẳn ra, vừa thương vừa xót 
- Trước đây quan yêu cô chiều cô, các chị em khác nào có nữa đêm canh ba đập cửa phòng làm phiền như vậy? Em ba hiền lành đến giúp, cô lại không mở cửa, đuổi người ta đi về. Dưới tầm mắt này của ta, tuyệt không cho phép tranh giành đấu đá, rước các cô về là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nam-nhan-benh-lai-la-phuc-cua-ta/2895093/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.