Thời gian sau này, gia đình êm ấm vô cùng. Dì Hằng không biết là do trận trách phạt của quan bà, hay lời căn dặn của quan ông liền trở nên ngoan ngoãn. Quan ông cũng vì để tránh mất hòa khí giữa mấy bà vợ, liền phân chia theo lịch, hôm nay ở phòng ngươi, ngày mai ở phòng người.
Thời điểm xét duyệt rất nhạy cảm, nỗi lực từng ấy năm, cũng chỉ mong có cơ hội này. Quan nội chức gần vua, rất dễ lập công thăng chức, còn quan ngoại chức như tri huyện, tri phủ, tri châu việc lập công còn phải nhờ thời thế may mắn. Giả như huyện của ngươi có một nhóm cướp hung ác, càng quấy, ngươi dẫn quân đi bắt chúng, thế là lập công (Ông Hậu là quan văn trói gà không chặt, việc này coi như bỏ đi),hay là năm đó thiên tai lũ lụt, hạn hán, ngươi là quan phụ mẫu liền dốc lòng chăm lo cho dân, tu sửa đê điều, phát gạo cứu đói, vua sẽ nhìn ngươi một cái (Thiên tai lúc nào cũng kinh khủng, đừng nên tới thì hơn),cách nào cũng không được, chỉ nên trông đợi lần xét duyệt này. Thời điểm này, mắt đám quan trong Ngự sử đài giống như phán quan địa phủ, chỉ cần sơ xuất một chuyện, bị hạch tội, thế là mười mấy năm lăn lộn của ngươi coi như xong.
Quan ông Huỳnh Văn Hậu là con trưởng dòng dõi thư hương, tuy ông cha đều chỉ dừng ở chức quan tứ phẩm, ngũ phẩm nhưng gia đình ba đời làm quan, trong họ luôn có người học thức, chưa từng sinh ra đám ăn chơi ngu xuẩn. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nam-nhan-benh-lai-la-phuc-cua-ta/2895092/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.