Tiếp sau những hòm xiểng nặng trĩu ngọc ngà gấm vóc kia, biết phòng ta thưa người, cha lại gửi đến cho ta một đám nô bộc. Ta ngồi tựa vào thành ghế thưởng thức món xôi khúc trứ danh của kinh thành. Hạt xôi dẻo mềm, thơm mùi nếp mới, đậu xanh bùi bùi xay nhuyễn cùng thịt heo tạo nên một hương vị thơm ngon khó tả. Trong lúc ta đang say sưa với niềm vui ẩm thực, từ phía cửa truyền đến tiếng chào hỏi trầm ổn của một phụ nữ trung tuổi. Mẹ ta đang thêu thùa bên cạnh liền dừng kim phất tay cho gọi người đàn bà bước vào. Đi đầu tốp người là một phụ nữ chạc chừng bốn mươi vận áo bông màu nâu, tóc búi chuy kế gọn gàn, hơi thở nhịp nhàng đều đặn, đoán chắc đây chính là Ngô nữ quan đã xuất cung kia. Đi sau lưng bà ta là một nhóm thiếu nữ mặc viên lĩnh màu xanh ngọc, quây thường màu chàm, tóc búi thành hai bọc tròn. Bấy giờ ta mới để ý kĩ trang phục của nô bộc. Hầu Hồng, Lan, Nhài không ăn vận giống như bọn người kia mà họ mặc viên lĩnh trường bào màu xanh mực, tóc tết thành dải quấn quanh đầu rất có quy tắc. Hồng hiểu ý ta liền cúi người lí giải 
- Thưa cô, những nô bộc hầu hạ bên cạnh chủ nhân được phân làm nô bộc thân cận, phải mặc viên lĩnh trường bào để phân biệt với nô bộc làm việc vặt mặc viên lĩnh màu xanh ngọc, còn đám người mặc viên lĩnh màu xám đen là đám nô bộc làm việc nặng. Đây đều là do Trang quản giáo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-nam-nhan-benh-lai-la-phuc-cua-ta/2895052/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.