Xe jeep rầm rầm chạy trên đường.
Tần Hảo Hảo đang lái xe, đưa lưng về phía Dư Triều Gia, cô ấy nhìn Vân Sâm và Hoàng Hưng ở ghế sau nói: “Phạm vi hơi thở tòa thành của Trà Phủ tương đối rộng, không phải tất cả mọi người đều sống cùng nhau.”
Vân Sâm gật đầu, cô đang lặng lẽ ghi nhớ đường đi.
Hoàng Hưng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chỉ có mắt trái còn nguyên vẹn của chú ấy là có thể phản chiếu cảnh tượng một màu ảm đạm bên đường.
Đã tới ranh giới Trà Phủ, cũng giống như Hoa Đình, vốn là một thành phố xinh đẹp giàu có sung túc, bây giờ lại tràn đầy hỗn độn.
Kính vỡ, tòa nhà cao tầng đổ nát. Động vật làm tổ trong những tòa nhà bỏ hoang nghe thấy động tĩnh của chiếc xe, chúng nó liền dựng thẳng hai lỗ tai lên cảnh giác nhìn xung quanh.
Nơi này không có nhiều cây xanh như Hoa Đình, nhiều lắm cũng chỉ có một ít cỏ dại trên mặt đất cùng với dây thường xuân bò trên tường.
Chiếc xe đi ngang qua bọn chúng, xé toạc mạng nhện bám trên người chúng.
“Đường phía trước tương đối dốc.”
Chiếc xe đi sâu vào bên trong tòa thành đổ nát, con đường đất nhỏ hẹp vừa đủ một chiếc xe đi qua, ổ gà chằng chịt.
Chiếc xe phập phồng lên xuống, người trong xe không khỏi lắc lư theo.
Vân Sâm giơ tay bắt lấy mép cửa kính, đường đi gập ghềnh cũng không kéo dài bao lâu. Cô mở to hai mắt, phía trước chính là khu vực tòa thành đặt bản chính tượng thành của ý thức Trà Phủ.
Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147748/quyen-2-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.