Trong tòa thành có thêm một người “Hiểu biết sâu rộng”, Vân Sâm và Tòa Thành Nát chỉ cảm thấy không khí tràn ngập hương thơm của văn hóa.
Vân Sâm ở bên cạnh tượng thành cẩn thận quan sát một lượt theo yêu cầu của Tòa Thành Nát.
Cô một tay xoa cằm, nheo mắt lại, trong mũi phát ra một tiếng “Ừm” thật dài.
Hoa Đình hỏi: “Sao rồi, sao rồi? Tượng thành của anh có thay đổi gì không? Hôm nay sau khi tìm hiểu về lịch sử của mình, anh cảm thấy cơ thể cực kỳ ấm áp.”
Vân Sâm nói: “Đường nét của bánh… nụ hoa đã sâu hơn rồi.”
Hoa Đình: “… Vừa nãy có phải em muốn nói bánh bao không?”
Vân Sâm phủ nhận: “Không có nha, anh nghe nhầm rồi.”
Hoa Đình vươn ra hai cành cây nhéo lớp thịt mềm mại ở hai bên má của cô gái: “Em nói dối, vừa nãy em muốn nói anh là cái bánh bao đúng không hả?”
Vân Sâm nói chuyện không rõ: “Không có mà, Tòa Thành Nát anh không được tùy tiện hủy hoại danh dự của người khác như vậy.”
Hoa Đình chỉ bóp nhẹ rồi buông ra, anh tức giận nói: “Anh đã nói nhiều lần rồi, anh là nụ hoa chứ không phải bánh bao, sau này anh sẽ nở hoa!”
Vân Sâm nói: “Không sao mà, anh không nở hoa thì tôi cũng sẽ không ghét bỏ anh đâu.”
Hoa Đình nhấn mạnh: “Anh sẽ nở hoa, hoa nở rồi sẽ đẹp.”
Vân Sâm thầm lẩm bẩm, Tòa Thành Nát thật sự càng ngày càng quan tâm đến hình tượng của mình. Chẳng lẽ trước đây anh là một tòa thành vô cùng đỏm dáng sao?
Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147721/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.