Màn đêm đen như mực, ma quỷ lơ lửng xung quanh, chỉ có ánh lửa ấm áp tỏa ra từ bên trong bức tường.
Giữa sân có một cái bàn gỗ, hai người và dây leo lần lượt ngồi xuống bàn, trên bàn đặt một nồi canh rắn và một nửa con gà quay.
“… Tại sao tôi lại biết những chuyện này à?” Dư Triều Gia lại xé một cái đùi gà, nghe thấy câu hỏi của Hoa Đình, anh ta nói không rõ: “Khi còn nhỏ đọc sách đã từng xem qua.”
Vân Sâm kinh ngạc hỏi: “Nhưng mà không phải anh được hai tuổi thì đã đến tận thế rồi sao?”
Trong thời kỳ đầu đầy hỗn loạn và biến động của ngày tận thế thì anh ta lấy sách ở đâu ra, lại làm sao có thời gian học được chứ… Con người thời đó hay kể cả bây giờ cũng vậy, ai cũng sống chủ yếu để sinh tồn mà thôi.
Động tác nhai của Dư Triều Gia chậm lại.
Anh ta kể: “Lúc đó ở Hoa Đình đột nhiên xuất hiện ma quỷ, bố tôi đang vẽ bản thảo về ý tưởng mới của mình trên bàn làm việc, ông ấy nghe thấy tiếng ồn ào ngoài cửa, lúc đó đã là sáng sớm rồi…”
Vân Sâm và Tòa Thành Nát yên lặng lắng nghe.
*
Năm 2012, ngày mà ma quỷ đến thế giới.
Trong một khu nhà thương mại nào đó ở Hoa Đình, Dư Minh Nam ngừng bút và liếc mắt nhìn qua cửa kính, chỉ thấy ánh đèn trên nhiều tầng của tòa nhà đối diện đang phát sáng. Ông nghi ngờ liếc nhìn đồng hồ, bây giờ đã gần sáng rồi, bình thường vào lúc này nhà người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147720/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.