Trời còn chưa sáng, Hoa Đình đã bị Vân Sâm đánh thức.
Chiếc kén xanh mở ra để lộ đầu tượng thành trắng tinh ở bên trong.
Hình dáng nụ hoa của tượng thành ngày càng hiện rõ, nụ hoa tựa như sắp nở.
Cô gái đứng trước tượng thành, cô đã thay bộ quần áo mặc đi ra ngoài, hai tay ôm ngực, hơi hất cằm: “Tôi phải hiểu rõ về năng lực thể chất của mình. Hiện tại tôi đã nghĩ ra ba phương án.”
Tòa Thành Nát nghiêm túc lắng nghe.
Vân Sâm giơ ngón tay lên: “Phương án một, người ta thường nói vật họp theo loài, người chia thành nhóm. Cùng một chủng tộc chắc chắn sẽ biết về nhau nhiều hơn. Tôi muốn tìm kiếm sự giúp đỡ từ người cùng chủng tộc với mình.”
Cùng một chủng tộc?
Trong phòng khách của ngôi nhà đá, cửa sổ sáng choang, chẳng mấy chốc những viên đá năng lượng trong hộp gỗ nhỏ lần lượt rơi xuống đất.
Những viên đá màu đỏ trong như pha lê được lát thành một tấm thảm đá nhỏ. Vân Sâm ngồi xếp bằng trên đó, cô nhắm mắt và bắt đầu giao tiếp với chủng tộc của mình.
Căn phòng rất yên tĩnh.
Tượng thành nhìn cô chằm chằm với đôi mắt đầy mong đợi.
Vân Sâm: “Ừm…”
Niệm An nghiêng đầu nhìn cô, nó không còn là một quả bóng nhỏ nữa, mà đã là một quả bóng trắng to lớn.
Bầu không khí trong phòng kỳ diệu đến nỗi ngay cả Lão Vương Bát cũng không kiềm được mà bò ra khỏi hang để đến ngó xem.
Lão Vương Bát nhìn thoáng qua cô gái tóc đen đang ngồi trên đất ở trong phòng, viên đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147712/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.