---Ngon thì lên mà đánh nàng ấy!--- 
Trần Tuệ không phải người dễ dàng bỏ cuộc. Tuy rằng thân cổ thụ bị chặt khiến nàng không thể dùng cách cũ để ra ngoài, nhưng đâu có nghĩa là nàng không thể làm được những chuyện khác? 
Trần Tuệ kêu Tiểu Điều giúp một tay, bổn cũ soạn lại bê bàn xếp cạnh cửa viện, chồng thêm cái ghế. Sau đó nàng liền trèo lên trên, chống tay lên tường viện nhàm chán xem phong cảnh bên ngoài. 
Tuy rằng lúc trước chưa bị trừng phạt, nhưng Tiểu Điều vẫn còn kinh hách một phen. Thấy Trần Tuệ bắt đầu bày trò, nha đầu liền cuống quít khuyên can nàng. Đáng tiếc Trần Tuệ căn bản không nghe, hơn nữa mình Trần Tuệ cũng có thể tự kê bàn được. Cho nên Tiểu Điều khuyên can thất bại, chỉ đành ngoan ngoãn theo sau hỗ trợ. 
Trần Tuệ mới nằm bò thổi gió được một lát, bỗng thấy có người đi ngang qua. Nàng liền tập trung nhìn xem, lập tức lớn tiếng vẫy tay chào: “Cố Tổng kỳ!” 
Không sai, người qua đường tình cờ này, đúng là cái vị đêm hôm trước đã phát hiện Trần Tuệ trèo tường khỏi Mai viện, Cố Thiên Hà Cố Tổng kỳ. 
Nghe thấy có người gọi mình, còn là một giọng nữ quen thuộc, bước chân Cố Thiên Hà khựng lại, nhìn xem rốt cuộc là ai kêu hắn. Sau đó hắn rất nhanh đã đi tới, dừng lại đứng trước tường vây, hơi nhíu mày, biểu tình tựa hồ có chút khó tin nổi: “Ngươi làm sao trèo được lên đó??” 
Trần Tuệ nói: “Chuyện này kể ra thì rất dài… Tóm lại, ta khá xui xẻo đi. Cố Tổng kỳ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-ten-thai-giam-chet-bam/161555/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.