Về sau tôi nghĩ lại, kết hôn, thì phải tốn tiền đấy.
Mà phụ nữ thì phải lập nghiệp đã rồi mới thành gia được.
Tôi dứt khoát khỏi nghỉ ngơi cuối tuần luôn, tìm chút việc kiếm sống.
Anh Béo gọi điện thoại cho tôi: “Em đang bận gì thế?”
Tôi: “Ở trên phố, phát tờ rơi.”
Nói xong tôi thấy hơi chua xót.
Đường đường là CEO lại còn phải ra đầu đường phát tờ rơi.
Người khác phát tờ rơi có thể kiếm hơn 100 tệ một ngày.
Tôi có phát nhiều cách mấy cũng chẳng được một cắc tiền công.
Anh Béo: “Công ty bọn em đóng cửa à?”
Phỉ phui phỉ phui! Bớt trù ẻo bố mày đi!
Tôi: “Em đang tuyên truyền và làm khảo sát cho Phát Đại Tài có được không?”
Anh Béo lại còn hơi ghen ghét: “Lúc nào cũng Phát Đại Tài không ngớt miệng, em sửa tên anh thành Phát Đại Tài luôn đi.”
Tôi cười ha ha: “Anh ấy à, tính bao giờ về nước mở công ty riêng?”
“Trước mắt anh học quản lý quỹ với Tiếu Triệt đã, xử lý tài sản cho khách hàng. Anh không định dùng tiền của mình để gây dựng sự nghiệp, đợi khi nào tìm được nhà đầu tư rồi tính tiếp. Như vậy cho dù khởi nghiệp thất bại, tổn thất cũng sẽ rất nhỏ.”
Tôi giễu anh: “Thế có nghĩa là bây giờ anh đang làm thuê chứ gì? Ha ha em còn là CEO đây! Tổng giám đốc nhé! Mau gọi em một tiếng sếp Mạnh nghe coi nào!”
Anh Béo thèm vào mà gọi, cười khẩy quăng một câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-anh-beo-day-tiem-nang/2166148/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.