*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau cuộc đấy cả trường đều biết tôi.
Mấy ngàn người làm chứng, Đỗ Hoằng Đình đúng là đã nói là làm.
Ban đầu, suy nghĩ của tôi khá là cứng nhắc. Yêu đương, nghĩa là phải làm theo hình thức.
Ví dụ như đi dạo phố, ăn cơm, xem phim rạp.
Đi dạo phố.
Tiện thể, con người của tôi cũng lạ lùng.
Tôi không thích đi dạo phố.
Nếu thiếu quần áo để mặc thì tôi sẽ đi thẳng vào cửa hàng chọn luôn, còn lười cả thử, mua xong về luôn không thèm ở lại.
Đỗ Hoằng Đình thì hoàn toàn tương phản.
Anh mà mua một món quần áo thì phải đi ít nhất ba cửa hàng, mặc thử từng cái một, mua xong còn chưa đã thèm.
Anh lại đi xem giày.
Anh bảo có quần áo mới thì phải đeo giày zin mới hợp, thử tầm 30 đôi……
Hết chịu nổi.
Sao bọn đàn ông phiền toái thế nhỉ?
Đi dạo được một nửa, anh lại nói khát nước, khát nước thì mua bừa chai Coca không được à?
Anh một hai đòi uống cái gì mà trà sữa tất da chân, Cappuccino, sữa dâu, matcha muối biển……
Không thể hiểu nổi.
(Trà sữa tất da chân: mang tên “tất da chân” do cách lọc và ủ trà cổ xưa của người Trung Quốc. Để làm trà tất da chân, trà đen Ấn Độ và Sri Lanka sẽ được ủ và lọc qua một chiếc tất cotton dài, hoặc tất da chân, rồi liên tục được rót và ép trong 20 phút, sau đó thêm sữa. Những chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-anh-beo-day-tiem-nang/149476/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.