Tiểu Béo theo tầm mắt An Vô Dạng, nhìn thoáng qua, lại nhìn thoáng qua, phát hiện sự tình không có đơn giản như vậy.
Người đàn ông mặc áo khoác từ trên nền tuyết đi tới, có chút quen mắt.
Thân hình cao lớn, bị mũ che một phần mặt, càng đến gần càng giống vị, Hoắc tiên sinh " nổi " danh bên ngoài kia.
Cậu không phải không có trêu chọc nhìn về phía bạn tốt, bỡn cợt mà cười nói: "Cậu chỉ thấy cây thôi sao?"
"Ai?" Thiếu niên chuyên chú xem cây, đột nhiên thấy hình bóng quen thuộc, rất khó hiểu: "Hắn tại sao ở chỗ này?" Chẳng lẽ là tình cờ gặp nhau?
Vậy thật sự là quá tốt.
An Vô Dạng nói: "Cậu ở chỗ này chờ tớ, tớ đi ra ngoài tạo bất ngờ cho hắn."
Bạn tốt không lời gì để nói: "......"
Người này tuyệt đối không phải bạn cậu!
Bạn cậu mới không có ngu như vậy!
An Vô Dạng mặc vào áo khoác lông, đẩy ra cửa tiệm, mang theo một tiếng chuông thanh thúy.
Vì không cho Hoắc Vân Xuyên phát hiện mình, dĩ nhiên là không thể chính diện đi qua, vậy làm sao bây giờ? An Vô Dạng nghĩ, quay đầu nhìn thấy từng hàng xe ở cửa, chạy qua đó.
Hoắc tổng sớm đã thấy mục tiêu lén lút di động: "......"
Không phải không phải không phải.
Hắn mặt vô biểu tình mà nghĩ.
Nhưng là mình tìm vợ, trừ phối hợp còn có thể thế nào.
"Khụ......" Hắn chân dài bước ra, giày da đạp lên trên nền tuyết hơi mỏng, từng chút từng chút tới gần chỗ An Vô Dạng ẩn núp.
Thiếu niên tim nhảy bang bang, kéo mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-cong-nha-giau/789997/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.