Trong Bùi phủ, dù Lê Ngưng làm gì, cũng sẽ nghĩ đến chuyện Bùi Trác làm với nàng lúc sáng sớm.
Hắn thật đáng ghét, đi làm rồi cũng không để cho nàng yên ổn!
Nếu là bình thường, Lê Ngưng sẽ không tức giận, chỉ là vừa nghĩ đến chiếc khăn tay kia, nàng không thể nào không chút tức giận mà chấp nhận thân mật với Bùi Trác.
Nếu nói đó là chuyện của Bùi Trác khi ở biên quan thì cũng thôi, nhưng chiếc khăn tay đó, ngay cả sau khi bọn họ thành thân, Bùi Trác vẫn luôn giữ lại.
Luôn giữ lại!
Lê Ngưng càng nghĩ càng buồn bực, lúc này rất muốn tìm người tâm sự, liền hẹn Lục Chỉ Du gặp mặt ở trà lâu.
Đối mặt với Lục Chỉ Du, Lê Ngưng không cần phải giữ dáng vẻ quận chúa của mình, cũng không cần lo lắng bộ dạng thất thố của mình bị nàng ta nhìn thấy.
"... Ngay cả lần trước ta suýt chút nữa nhìn thấy, hắn cũng lo lắng như vậy." Lê Ngưng tố cáo, "Không phải trong lòng có quỷ thì là gì?"
Lê Ngưng thao thao bất tuyệt nói một tràng dài, nói đến mức miệng khô lưỡi khô, bèn cầm chén trà lên uống cạn.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại có chút chán nản nằm bò ra bàn.
Lục Chỉ Du nghe hiểu ý của Lê Ngưng: "Bởi vì tỷ chỉ yêu một mình Bùi Trác, cho nên tỷ cũng hy vọng hắn chỉ yêu một mình tỷ, đúng không?"
Lê Ngưng lập tức ngồi thẳng dậy, hít sâu một hơi, trừng mắt nhìn không thể tin nổi chỉ chỉ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736550/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.