Toàn thân Lê Ngưng mềm nhũn, Bùi Trác ôm nàng ngồi trên đùi, đút nước cho nàng uống.
Nàng từng ngụm từng ngụm chậm rãi nhấp, nước ấm chảy qua cổ họng vào dạ dày, khiến cổ họng khàn khàn của nàng dễ chịu hơn rất nhiều.
Vừa rồi Lê Ngưng vẫn luôn không chịu mở miệng gọi Bùi Trác, Bùi Trác không biết tại sao lại biết tiểu danh của nàng, gọi một tiếng nhận được phản ứng của nàng, càng được đà lấn tới, dỗ dành Lê Ngưng gọi hắn "Trác ca ca", nếu còn không chịu, hắn sẽ cứ gọi nàng như vậy.
Tiểu danh đó ngay cả Lê Ngưng cũng xấu hổ không muốn nói ra, càng không muốn nghe từ miệng người khác, huống chi người này còn là Bùi Trác.
Bất đắc dĩ, nàng đành phải chiều theo ý của Bùi Trác, nghĩ đến lúc kết thúc sẽ tính sổ với hắn sau.
Bùi Trác tham lam vô độ, cho dù Lê Ngưng đã đồng ý với hắn, hắn cũng không biết kiềm chế, ngược lại giống như nhận được sự cổ vũ nào đó, vừa hưởng thụ Lê Ngưng gọi hắn, vừa không buông tha nàng.
Cuối cùng, Lê Ngưng còn bị hắn làm cho khóc một hồi.
Chiếc cốc đựng nước nóng đã thấy đáy, Lê Ngưng vén hàng mi ướt đẫm nước mắt lên, dùng ánh mắt mệt mỏi trừng mắt nhìn Bùi Trác.
Vài sợi tóc mai dính trên má nàng, gương mặt ửng hồng, đuôi mắt lộ ra vẻ kiều mị, khiến ánh mắt của nàng trông không có lực sát thương lắm.
Người từ nhỏ đã tập võ quả thật thể lực rất tốt, trên mặt Bùi Trác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736532/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.