Thẩm Dứu nghĩ tới làm chuyện này sẽ rất thích, nhưng không ngờ còn quá cả thích!
Khả năng cũng có thể giờ cơ thể của y là ca nhi nên rất thích ứng với chuyện này, cảm giác còn phóng đại gấp mấy lần, làm Thẩm Dứu hối hận không thôi: Sao giờ y mới ngộ ra chuyện này? Cảm giác phóng túng thật tốt! Làm thêm vài lần nữa!
Thẩm Dứu còn nghĩ lại, thảo nào tác giả viết hơn 80 chương toàn là 'lái xe'.
Mà giờ đây Lâm Cảnh Hành cũng giống y đều ở trên mây, cả người lâng lâng, hơn nữa hắn cảm thấy giờ hắn là người hạnh phúc nhất thế giới!
Sau cuộc vần vũ, Lâm Cảnh Hành ôm chặt lấy Thẩm Dứu, tứ chi đều quấn lấy, trong lòng đều là nhu tình mật ý. Tuy rằng không biết vì sao thái độ của Thẩm Dứu thay đổi, trước đó hắn còn vắt hết óc để lấy lòng Thẩm Dứu, giờ một đường thẳng tiến đánh bay hết thành lũy.
Hạnh phúc tới quá đột ngột, tình cảm của hắn đã làm cảm động trời xanh! Trời xanh có mắt!
Tuy rằng hành động của Thẩm Dứu có hơi kỳ lạ, nhưng làm hắn ngoài vui sướng còn có cảm động! Một tiểu ca nhi nguyện trao thân mình cho cho hắn biểu thị cho chuyện gì?
Chính là y đã yêu hắn, chín bỏ làm mười là phó thác cả đời!
Lâm Cảnh Hành nghĩ thầm, Thẩm Dứu đã chủ động như thế thì hắn không thể phụ y được! Hắn cũng muốn tỏ rõ thái độ! Thẩm Dứu nói y sẽ không làm thiếp, thì hắn nhất định sẽ cưới y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-huynh-truong-cua-tra-cong/2728489/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.