Lông trêи đuôi của tiểu công chúa run rẩy và đôi tai trong tay cô cũng thế.
Mặc dù mèo lớn hỏi cô có muốn luyện tập sức mạnh cùng nhau không, nhưng thực chất anh đã từ từ dẫn sức mạnh tinh thần ra, quấn quanh cổ tay cô một cách mơ hồ.
“Nếu không muốn cũng không sao.” Cố Huấn Đình mím môi, giọng nói pha sự tổn thương ấm ức, “Anh không quá mệt.”
Lục Vãn Vãn: “...”
Cô nghi ngờ sâu sắc, chú mèo này hoàn toàn là cố ý!
Anh biết cô thương anh, dựa vào việc cô không nỡ để anh mệt như vậy, nhất định cô sẽ đồng ý.
Nhưng thật ra cùng nhau tu luyện sức mạnh tinh thần cũng không phải không tốt.
Suy cho cùng bọn họ luôn nằm trong trạng thái căng thẳng cao độ kể từ sau khi rời khỏi hành tinh Lam Chi Sa. Đừng nói sức mạnh tinh thần của tiểu công chúa có thể đã tiêu hao quá nhiều trong vành đai thiên thạch, ngay cả cô cũng đã quá sức hai ba lần, bây giờ rất cần nghỉ ngơi và bổ sung sức mạnh tinh thần.
Chỉ có điều...
Bọn họ đang ở trong phòng làm việc của Ca Ân, mà người thú Ca Ân này khá là không gọn gàng. Lúc anh ta nghiên cứu cơ giáp, thông thường đều ngồi thẳng trêи nền đất, dẫn đến việc trong phòng đến một cái ghế cũng không có.
Lục Vãn Vãn có hơi băn khoăn, cô nhìn mặt đất rồi chớp mắt vài cái.
Nếu tu luyện trong tình trạng như vậy, lát nữa ngộ nhỡ cô đứng không vững bị ngã chẳng phải rất lúng túng sao.
Nhớ lại mấy bài học thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cuu-nguyen-soai-om-yeu-benh-tat/1081299/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.