Tạ Kha thử gửi thêm vài tin nhắn qua, nhưng đầu bên kia vẫn không có bất cứ hồi âm nào, “Không đúng.” 
Dù quang não đích thực có hạn chế nhất định về khoảng cách liên lạc, nhưng kênh mã hóa Cố Huấn Đình làm có phạm vi phủ sóng lớn hơn nhiều so với quang não thông thường. 
Hơn nữa, từ vị trí hiện tại của anh đến khu vực đoạn tinh vực đảo Tranh Tinh cũng không quá xa, trừ phi bọn họ đi lạc vào cổng hành tinh tự nhiên, di chuyển đến nơi khác. 
Nhưng khả năng này rất thấp, dù sao thì đế quốc tổng cộng không có bao nhiêu cánh cổng hành tinh tự nhiên. 
“Trước đó Lục Vãn Vãn họ đã đi đâu?” Cố Linh Tích do dự một lát, hỏi 
Tạ Kha nâng mắt nhìn anh, “Đảo Tranh Tinh." 
Cố Linh Tích cau mày, “Có phải là đảo ở lân cận hành tinh Tam Hoàn?” 
Anh nhớ đến việc hôm qua đột nhiên không thể liên lạc được với một số quý tộc, trong lòng có một suy đoán. 
Cố Linh Tích thở dài bất lực, xoa bóp vầng trán, “Bây giờ tôi lập tức đi tìm phụ hoàng yêu cầu quyền hạn để điều tra những điểm bất thường này.” 
“Được.” Tạ Kha gật đầu, hỏi tiếp, “Thuốc tiến triển sao rồi?” 
Lúc này Cố Linh Tích mới nhớ đến các hành động của họ, nói tất cả cho Tạ Kha, sau đó nói rằng, “Tôi và phụ hoàng sẽ gạt dì....à không, Mạnh Quy Vũ đến hoàng cung vào ngày mai, nhưng 657 số hai đã xuất phát rồi, tôi hơi lo lắng.” 
“Không sao.” Tạ Kha nói, “Tôi đang trêи đường đến viện nghiên cứu gen đế quốc, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cuu-nguyen-soai-om-yeu-benh-tat/1081298/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.