Mưa càng lúc càng lớn, mây đen kéo đến không ngừng.
Đêm nay có lẽ không về được. Hồ Ngọc Nhu gọi Bùi Thanh đến, dặn hắn sai người truyền tin cho Chu Thừa Vũ, nói với chàng sẽ ở lại Đông Sơn tự qua đêm. Sau đó cô gọi Quản ma ma và hai tên thị vệ được Chu Thừa Lãng cử đến đi mua cơm chay và nghỉ ngơi ở sườn viện.
Buổi tối mọi người tập trung ăn cơm ở chỗ Chu lão thái thái, vì được Hồ Ngọc Nhu nhắc nhở lúc chiều nên bà không nói gì về Bành cử nhân. Nhưng nghĩ đến Bành cử nhân không ưng Hồ Ngọc Tiên, bà vừa bực bội vừa thông cảm, nên bất giác gắp đồ ăn cho Hồ Ngọc Tiên cả buổi.
Hồ Ngọc Tiên khó hiểu, nhưng cũng hiểu được tính bà phần nào, cắn răng nhịn xuống xúc động muốn hỏi.
Mưa tạnh, trời mát mẻ hơn.
Sau bữa cơm, mọi người giải tán. Chu lão thái thái vào buồng phía đông nghỉ ngơi, Hồ Ngọc Tiên ở lại muốn cùng Hồ Ngọc Nhu vào buồng phía tây. Ngủ một mình trong chùa, Hồ Ngọc Nhu hơi sợ nên kệ Hồ Ngọc Tiên.
Suy cho cùng cô đang mang thai, dù chỉ ngồi xe ngựa buổi sáng, Hồ Ngọc Nhu vẫn rất mệt, vừa nằm xuống đã ngủ.
Hồ Ngọc Tiên lại không ngủ được, nhìn mãi về màn đêm qua khe cửa sổ.
Mọi người đều không hay biết nguy hiểm đang âm thầm đến gần.
Bành cử nhân thì biết. Mặc dù chuyện hắn sắp làm là việc tốt, nhưng không được quang minh chính đại cho lắm, nên không nói được. Bởi vậy, hắn ta vốn dĩ định một mình lẻn vào, nhưng nghĩ tới, một mình hắn không phải là đối thủ của năm người, hơn nữa dù có ngáng chân năm người, hắn cũng cần có người giúp hắn mật báo cho các hòa thượng trong chùa đến mới được.
Thế nên, đêm khuya thanh vắng, hắn ta và gã sai vặt đi cùng nhau.
Gã sai vặt đang say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970891/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.