Editor: Uniirr
Khương Hân buông bút, nhìn từ đầu tới cuối một lần, cảm thấy mỹ mãn đem notebook màu lam gấp lại, nằm trên bàn nhắm mắt chuẩn bị nghỉ trưa.
Trước khi Diệp Mạn và Lệ Trần có giao thoa, sinh hoạt của cô vẫn luôn đơn giản vui vẻ. Có một gia đình bình thường nhưng hoàn chỉnh, bạn thân xinh đẹp tri kỷ, thành tích học tập của mình cũng không tồi, nhân duyên ở trong trường rất tốt.
Mỗi ngày trừ lúc ăn cơm, ngủ, học tập, nghe chuyện bát quái, không có chuyện gì phiền não.
Cô thích sinh hoạt khi đó, cũng thích chính mình trước kia, thanh xuân có sức sống, thực đáng yêu.
Gối lên cánh tay nhắm mắt lại, ngẫm lại hiện tại chính là lúc trước, Khương Hân nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. Đây không phải giấc mơ, nếu phải thì cô khẩn cầu giấc mơ này cho cô mơ hết một đời người lại tỉnh dậy.
Thời điểm Khương Hân từ trên bàn ngồi dậy, mộng mị, cô vẫn đang học cao nhị.
Diệp Mạn tựa hồ đã tiếp nhận chuyện cô đơn phương tuyên bố kết thúc mối quan hệ, thay đổi chỗ ngồi, cũng không chủ động tìm cô, gặp mặt không chào hỏi, xem cô như không khí.
Hành vi của Diệp Mạn làm Khương Hân nhẹ nhàng thở ra, vì mình đã thoát khỏi Diệp Mạn cùng Lệ Trầm mà cảm thấy thả lỏng.
Ngay lúc này, quan hệ bạn bè giữa các cô tuy rằng kiên cố thâm sâu, nhưng trong hai người có một người muốn kết thúc, thì tuyệt giao cũng chỉ là chuyện một phút đồng hồ mà thôi.
Một lần nữa trở lại năm mười bảy tuổi, Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cha-nuoi-cua-giao-ba/1192828/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.