Hạ An Vi đặt điện thoại xuống bàn, có chút uất ức khó diễn tả được. Rồi, nghe thấy động tĩnh nam nhân bên cạnh đang trở mình. Là do vừa nảy cô to tiếng quá, phiền tới giấc ngủ cậu ta rồi.
Đưa mắt nhìn Lục Ngôn cả người run rẩy. Có lẽ giấc mơ không được đẹp, trên chán cậu đã thấm thoát xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng. Hạ An Vi giơ tay ra muốn lau đi lớp mồ hôi kia thì Lục Ngôn chợt ngồi phắt dậy khiến cô giật mình, tay cũng rụt lại.
Dáng vẻ nam nhân ngồi lầm lì trên giường, hơi thở lên xuống bất thường. Khí áp xung quanh cậu đều lạnh lẽo. Vẻ mặt chưa được tỉnh táo, ánh mắt cậu ta cứ mơ mơ hồ hồ, âm thanh trầm thấp hầm hừ bên cạnh. Cô vươn tay muốn gọi cậu dậy.
“ Lục Ngôn.”
Vừa tiến lại gần, chưa động tới đã bị Lục Ngôn mạnh mẽ đánh ra. Vốn là một nước da trắng hồng, bàn tay bị cậu tác động vật lý như vậy, một vệt ửng liền hiện lên.
Lục Ngôn sau đó mới tỉnh táo. Cậu nhìn Hạ An Vi đang chăm chú nhìn vào vết đỏ hồng trên tay. Vội tiến lại gần cô, nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay vừa bị mình tác động ban nãy. Hô hấp vẫn chưa mấy bình ổn.
“ …Xin lỗi.”
Tầm nhìn di chuyển từ bàn tay nâng lên gương mặt cậu, cô nhẹ nhàng lên tiếng.
“ Cậu phải chăng là thiên địch của tôi?”
Lục Ngôn giương mắt ngơ ngác nhìn lên Hạ An Vi. Một hồi sau liền đảo mắt đi nơi khác. Biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cau-ngoc/2907984/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.