Lục Ngôn tiến lại, đánh thức Hạ An Vi khỏi sự phức tạp trong suy nghĩ của cô.
“ Chị ơi.”
Nhẹ nâng tầm mắt, phát hiện Lục Ngôn đã gần sát bên cạnh. Cô nghiêm túc.
“ Lục Ngôn, tôi giúp cậu ngủ ngay lập tức nhé.”
“ Hả-"
Nam nhân cảm xúc kinh ngạc vừa chạm tới, cảm nhận còn chưa rõ ràng đã bị Hạ An Vi một tay đánh mạnh vào gáy. Cậu vì thế cũng ngất đi.
Cô lăn lăn cậu sang bên kia, chỉnh lại tư thế ngay ngắn.
Cuối cùng cũng được yên tĩnh.
Đặt người xuống bên cạnh, Hạ An Vi lại nhìn trần nhà suốt cả đêm…
Hôm sau, Mặt Trời chưa ló dạng. Hạ An Vi đã rời giường chuẩn bị. Vốn không có bao nhiêu đồ cá nhân nên cô thu dọn cũng nhanh.
Bước xuống nhà dưới không ngờ lại gặp Lam Tĩnh. Bà ngồi ngay thẳng trên sofa trắng, tay cầm tách trà sứ, màn hình Ipad trên mặt bàn đang ở trong trang tin tức ngày.
Lam phu nhân đang tập trung nên không để ý Hạ An Vi đang ở phía cầu thang. Cho tới khi cô tiến xuống cạnh, chào hỏi một cái mới thu hút sự quan tâm của Lam Tĩnh.
Lam phu nhân đặt tách trà trên tay xuống đáp lại lời chào của cô.
Hai người nói chuyện không lâu, Hạ An Vi liền xin phép rời đi. Cô vốn dĩ muốn gọi taxi, nhưng Lam Tĩnh không đồng ý. Bà không muốn để con dâu nhỏ gặp nguy hiểm như hôm trước nên đã gọi một người vệ sĩ kiêm người lái xe đưa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cau-ngoc/2907983/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.