Hồng Duệ lập tức hiểu ý, cong mắt cười, miệng nói khách sáo: "Ôi chao, tiểu thư nhà chúng ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, không tiếp đãi đại tiểu thư được nữa, đại tiểu thư xin mời." Vừa nói vừa nhanh tay đóng cửa lại.
Miệng nói khách sáo bao nhiêu thì động tác lại không khách sáo bấy nhiêu.
Bên ngoài dường như vang lên tiếng Giang Dao giậm chân tức giận, một lát sau, tiếng động dần dần biến mất.
"Đại tiểu thư cả ngày không biết đang ủ mưu gì, tiểu thư, người nên làm như vậy từ sớm, chúng ta càng tránh xa nàng ta càng tốt." Hồng Duệ rùng mình một cái, lấy bức thư vừa nhét vào tay áo ra đưa cho Giang Tự.
Phong bì màu vàng nhạt sờ vào hơi sần sùi, chữ viết trên đó nguệch ngoạc, liều lĩnh, vừa nhìn đã biết không phải do Giang phu nhân viết.
Giang Tự cẩn thận mở ra, rút tờ giấy thư mỏng manh bên trong.
"Tiểu thư, sao vậy?" Hồng Duệ nhìn thấy vẻ mặt ngày càng nghiêm trọng của tiểu thư nhà mình, khó hiểu hỏi.
Giang Tự mím môi, đưa tờ giấy thư trong tay cho Hồng Duệ.
Hồng Duệ đưa tay nhận lấy, ánh mắt nghi hoặc nhìn xuống, khi nhìn rõ mấy chữ trên đó, lập tức trợn tròn mắt.
—— Đương phẩm nỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3726468/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.