Giang Tự nhìn bàn tay trái đang nắm chặt dưới gầm bàn vì cố nhịn buồn nôn của Giang Dao, trong lòng đã hiểu rõ.
Giang Dao từ nhỏ đã thích mặn ghét ngọt, đồ ăn có mỡ màng thì càng không động đến một chút nào, trong bếp của Giang phủ hầu như không thấy món nào làm từ thịt mỡ, huống chi là thịt anh đào ngọt ngào.
Cái tên thịt anh đào nghe có vẻ tinh tế, nhưng thực tế chẳng liên quan gì đến quả anh đào, chỉ vì thịt ba chỉ sau khi được rưới lên nước sốt ngọt ngào đặc trưng thì có màu sắc đặc biệt tươi sáng, đỏ như anh đào nên mới có tên gọi như vậy.
Món này đối với người thích thì quả là món ngon, nhưng đối với người ghét thịt mỡ mà nói, ăn một miếng cũng chẳng khác nào bị tra tấn.
Nhìn Giang Dao gắp một miếng thịt to khó khăn nuốt xuống nhưng vẫn cố gắng tươi cười, Giang Tự thầm lắc đầu.
Cũng khó cho nàng ta, phải nhịn khó chịu mà giả vờ mất trí nhớ, thật không biết là vì cái gì.
Còn ở phòng bên cạnh, không khí đang rơi vào trạng thái ngưng trệ.
Chu thị ngồi trước bàn, sắc mặt thay đổi liên tục, không còn vẻ bình tĩnh tự nhiên như lúc mới bước vào phòng nữa.
Ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3726461/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.