Thấy đối phương không nói gì, Chu thị nhanh chóng suy nghĩ trong lòng, đánh giá bộ trang phục đen sì của Chu Bân, đột nhiên cười lạnh: "Đừng nói là mèo mả gà đồng nào cũng muốn đến đây lừa gạt bạc của ta đấy nhé?"
Vừa dứt lời, lại thấy đối phương chậm rãi lấy ra hai thứ từ trong tay áo đặt nhẹ lên bàn.
Một chiếc trâm cài tóc bằng ngọc trai tím.
Một chiếc khăn tay thêu hoa lan.
Mí mắt Chu thị giật mạnh, chỉ cảm thấy tim đập dữ dội. Nhưng còn chưa kịp nói gì, liền nghe thấy giọng nói chậm rãi mà khàn khàn của người áo đen trước mặt.
"Một nghìn lượng..."
"Vàng."
Trong một gian phòng khác cách vách.
Lý thị áp tai vào tường nghe tiếng nói chuyện từ phòng bên cạnh truyền đến, hạ giọng nói: "Như vậy có hơi quá đáng không? Bà ta chắc chắn không lấy ra được một nghìn lượng vàng đâu."
"Thẩm mẫu, cái chúng ta cần chính là bà ta không lấy ra được. Thỏ khôn cùng đường cũng cắn người, chó cùng rứt giậu."
Nói xong, Giang Tự nhìn Khương Dao bên cạnh vẫn luôn cúi đầu ôm chén trà không nói gì.
“Nghe thím nói Dao tỷ tỷ trước kia thường đến Quần Tuế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3726460/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.