Chu Bân khó hiểu thu tay đang giơ giữa không trung, nhìn theo bóng lưng chủ tử nhà mình ôm thiếu phu nhân vững vàng sải bước về phía xe ngựa dự phòng một lúc, đột nhiên vỗ đầu hiểu ra, sau đó không khỏi lộ ra vẻ kính nể.
Bị thương mà vẫn bình tĩnh như vậy, bước chân không hề có chút chậm chạp.
Nam nhi đổ m.á.u không đổ lệ, đại khái chính là nói về đại công tử nhà bọn họ. Chu Bân gật đầu tán thành.
Hồng Duệ vội vàng đuổi theo bên cạnh vừa vặn nhìn thấy biểu cảm trên mặt Chu Bân còn chưa kịp thu lại, có chút bất đắc dĩ, lẩm bẩm: "Đúng là đồ ngốc."
...
Xe lăn mà Giang Tự thường dùng đã cùng với chiếc xe ngựa bị ngũ mã phanh thây lúc nãy cùng rơi xuống vực. Hiện tại nàng đi lại bất tiện, chỉ có thể như một con búp bê sứ bị người ta ôm tới ôm lui.
Chỉ một đoạn đường ngắn đến chỗ xe ngựa dự phòng, đã thu hút không ít ánh mắt dò xét của những người xung quanh.
Vì tư thế, Giang Tự vốn đã dựa hờ vào vai Bùi Giác, chỉ cần hơi quay đầu lại, từ góc nhìn của người ngoài sẽ giống như thiếu phu nhân nhà mình đang e lệ vùi đầu vào lòng đại công tử, ban ngày ban mặt, nghĩ thôi đã thấy không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3724946/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.