Hồng Duệ đã đi nhà bếp lấy bữa trưa, những nha hoàn khác lại bị sai ra ngoài sân.
Tuy rằng gọi một tiếng là có thể có người đáp lại, nhưng Dương Tư cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà làm phiền họ.
May mà dốc thoai thoải chỉ hơi nghiêng một chút, không dốc lắm, nàng tự mình hẳn là có thể làm được.
Nghĩ như vậy, Dương Tư liền làm như vậy.
Giống như lúc ra khỏi cửa phòng ngủ, hai tay vịn vào trục bánh xe hai bên, chậm rãi xoay.
Bánh xe lăn lăn chậm rãi tiến lên trên dốc.
Nhưng không ngờ rằng, vừa mới đặt chân lên dốc chưa được bao lâu, xe lăn liền như có người đẩy xuống dốc.
Nàng cũng trong nháy mắt mất đi trọng tâm, ngã nhào về phía trước!
Trong lúc hoảng hốt, Dương Tư chỉ kịp vội vàng giơ tay che trước trán, chuẩn bị đón nhận cơn đau ngã xuống đất.
Nhưng vào khoảnh khắc nhắm mắt lại, lại đột nhiên rơi vào một vòng tay mang theo mùi thơm thanh mát của tuyết tùng lạnh lẽo.
…
Thanh Tự viện, thư phòng.
Dương Tư cúi đầu nhìn bàn tay đỏ ửng của mình, vẫn còn chưa hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3724900/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.