Đàm Tích nhanh chóng nhắm chặt hai mắt lại, đây là ảo giác sao? Hoắc Kỳ làm gì có thẻ phòng. Cô dụi dụi mắt lần nữa, phát hiện người đàn ông cao lớn đẹp trai trước mặt đúng là Hoắc Kỳ. 
“Làm sao anh vào được đây?” 
Rõ ràng cửa đã được đóng kỹ, làm sao có thể đi vào, an ninh của khách sạn này không được rồi. 
Hoắc Kỳ giảm nhẹ sức, tiếp tục xoa bóp cho cô, đồng thời liếc cô một cái: “Buổi sáng ở dưới lầu chúng ta hôn nhau, bà chủ nhìn thấy rồi.” 
Vậy nên đã đưa chìa khóa phòng cho anh? 
Đàm Tích: “…” 
Thấy Hoắc Kỳ đang nhìn chằm chằm gì đó, Đàm Tích mới nhận ra chăn bông của mình đã bị xốc lên, cô vội vàng kéo lên che chắn kỹ bản thân. 
Hoắc Kỳ nhướng mắt nhìn cô, ánh mắt rực lửa, có chút trêu chọc mà hỏi ngược lại: “Chỗ nào trên người em mà anh chưa thấy qua?” 
“Vậy thì anh cũng đừng nghĩ đến chuyện khác, đây không phải phòng của một mình em, Chu Chi lát nữa sẽ quay về.” 
Hoắc Kỳ nhẹ giọng hỏi: “Có thoải mái không?” 
“Cái gì?” 
“Anh ấn như vậy thoải mái không?” 
Đàm Tích nhẹ nhàng xoay mắt cá chân, rất thoải mái, gân cốt hoạt động dễ dàng. Có một bác sĩ chỉnh hình chuyên nghiệp giúp xoa bóp, đoán chừng sáng mai chân sẽ đỡ hơn. 
Cô thành thật nói: “Rất thoải mái.” 
Hoắc Kỳ nở nụ cười nham hiểm: “Em ngược lại đang lợi dụng anh, xoa bóp xong cũng không có thù lao gì cả.” 
“Cũng không thể nói như vậy, lần này là chính anh tự dâng tới cửa.” Đàm Tích hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933226/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.