Cái nghề luật sư này nhìn thì hào nhoáng rực rỡ, nhưng thật ra vừa mệt vừa khổ, nhất là mấy năm đầu khi không có quan hệ cũng không có tài nguyên, phải thường xuyên xã giao, tự mình chào hàng bản thân. 
Chu Lâm Lâm nói với Đàm Tích, vào nghề mới hai năm mà cổ và ngực cô ấy sắp bị thoái hóa đến nơi, cũng may sau đó cô ấy có cố gắng dưỡng lại nên đã hồi phục không ít. 
Văn phòng luật sư AE hằng năm đều tổ chức kiểm tra sức khỏe cực kỳ chỉnh chu một lần, khác hoàn toàn mấy cái kiểm tra sức khỏe qua loa, đã hợp tác với bên bệnh viện từ sớm, kiểm tra cực kỳ kỹ càng, tuyệt đối không bỏ qua bất kì chỉ tiêu đáng ngờ nào. 
Bệnh viện khám sức khỏe hằng năm luôn là bệnh viện đứng đầu Chí Hoa. 
Thật ra Đàm Tích không muốn đi lắm, sau đó lại suy nghĩ, dù sao Hoắc Kỳ cũng đã đi công tác rồi, không có ở bệnh viện, mà cho dù có ở đó thì sao? Anh bận rộn như thế, cũng không phải bác sĩ phụ trách kiểm tra. 
Miễn sao hai người không chạm mặt nhau là được rồi. 
Từ nhỏ đến lớn Đàm Tích đều không thích kiểm tra sức khỏe. Khi còn bé là vì sợ bí mật sâu nhất trong lòng bị phát hiện, lớn lên là vì khó chịu. 
Mỗi lần kiểm tra sức khỏe người rất đông, đứng mỏi chân mà không đi đâu được. 
Hôm nay đầu tiên là lấy máu, lấy máu xong thì chờ hai mươi phút, ban đầu Đàm Tích định duỗi tay phải, nhưng y tá đã kéo tay trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933184/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.