“Bác sĩ Hoắc, tôi là Đàm Tích, có chuyện này cần anh giúp đỡ…” 
Đàm Tích cau mày nói, dường như còn nghe thấy tiếng vả mặt chát chát chát, vốn dĩ Hoắc Kỳ là người kiêu ngạo lại cực đoan, người đã từng bị cô tổn thương như vậy trong lòng có tức cũng là lẽ đương nhiên, có trút giận lên cô cũng là điều bình thường. 
Nhưng cô lại cố tình chọc anh tức giận. 
Thật sự cãi sướng mồm nhất thời, bây giờ mới thấy hậu quả. 
Cô chỉ là trợ lý luật sư kém cỏi, người khác gọi cô là luật sư Đàm luật sư Đàm, sao cô có thể không biết phân lượng của mình đến mức nào được? Hoắc Kỳ thích nói cái gì cứ mặc anh nói, cô cứ yên lặng nghe thì bây giờ đã không khó mở miệng đến mức này. 
Vốn dĩ quan hệ đã cắt không đứt, càng gỡ càng rối, hiện tại càng rối loạn hơn. 
“Cô Đàm, bây giờ tôi đang bận, không tiện nghe điện thoại, cô thêm WeChat của tôi đi.” 
Giọng Hoắc Kỳ thờ ơ, cực kỳ khách quan, dường như không có bất cứ dao động nào. 
Khung cảnh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, thậm chí Đàm Tích còn nghĩ liệu có phải người đàn ông này vì trả thù mà nói dối không. 
Chắc không tệ đến mức đấy đâu nhỉ? 
Sau khi cúp điện thoại, Đàm Tích nhập số điện thoại của anh để kết bạn. 
Anh đồng ý rất nhanh. 
Vòng bạn bè không có gì đặc biệt, sạch sẽ lưu loát giống như chính bản thân anh. 
Rời khỏi vòng bạn bè, Đàm Tích phát hiện ID WeChat của Hoắc Kỳ vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933183/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.